Nội dung truyện
Một đứa trẻ mồ côi lưu lạc đầu đường xó chợ không nơi nương tựa…Được một linh mục tốt bụng cưu mang với lời hứa sẽ chăm sóc dạy dỗ thành một cô sơ giỏi. Đó chỉ là những điều tôi nghĩ…khi đón tôi về nhà thờ… lúc đó tôi chỉ là một đứa con gái còi cọc, bẩn thỉu, không có giáo dục thì hắn quẳng tôi cho bà sơ già chăm nom. Nhờ có sự săn sóc nâng niu và được bà dạy về đức tin, kinh thánh , tôi trở thành một con chiên ngoan đạo ra trò. Cuộc sống cứ thế trôi đi đến khi tôi đến tuổi dậy thì, cơ thể bắt đầu phổng phao lên, nhất là phần ngực làm tôi rất khó chịu khi đi lại.Linh mục bắt đầu nhìn tôi với ánh mắt như của một con thú đang thời kì động dục. Hắn bắn đầu làm quen thân với tôi, gọi tôi là con gái nuôi của hắn, mua quà, quần áo coi như là không thiếu thứ gì…Rồi hắn gạt phắt bà sơ già đi và rước tôi về nhà thờ và tuyên bố rằng tôi sẽ trở thành linh mục tiếp theo của nhà thờ. Lúc đó tôi như ngất ngây trong sung sướng và tin rằng mình sẽ hạnh phúc với tên già đểu cáng này. Vào một đêm nọ, bỗng nhiên hắn mò vào buồng tôi với mấy tên linh mục khác… chúng bắt đầu hiếp tôi, hành hạ tôi như một con thú vật… Nhốt tôi xuống hầm và vu oan cho tôi rằng đã phản bội đức tin của Chúa, khai trừ khỏi nhà thờ, bắt đầu mang danh phận là nô lệ. Đang đi trên mây, tôi như người bị đá xuống sâu vực thẳm.Những ngày sau đó của tôi như địa ngục chỉ có ăn ngủ địt và làm bồn chứa tinh cho những tên linh mục khác… Cứ tưởng cuộc đời tôi sẽ kết thúc tại đó… nhưng chúa đã không phản bội lại đức tin của tôi. Trong một lần hành hương đến thủ đô, chúng mang tôi theo như một thứ giải tỏa và tiêu khiểu. Trời không phụ lòng người, chiếc xe ngựa bỗng lật nhào! Gã linh mục lái xe chết ngay tại chỗ. Nhờ ngồi góc khuất tôi hầu như chỉ bị thương nhẹ.Cơ hội tự do đã đến, tôi dồn hết sức lực bình sinh chạy khỏi xe, nhằm nơi có ánh sáng mà đến.Nhờ trời mưa to nên tôi dễ dàng chạy thoát khỏi lũ quỷ dâm tục kia nhưng những dấu chấm hỏi mới lại hiện ra. Chạy đi đâu bây giờ! Mình có thoát khỏi thân phận nô lệ này được không? Chân của mình mỏi quá, không biết mình có chạy được nữa không! Tôi đi mãi, đi mãi thì đúng chúa vẫn soi đường chỉ lối cho tôi! Một ngôi làng nhỏ đã hiện ra! Tôi chạy vào làng và òa lên khóc. Mọi người trong làng đổ xô ra để xem có chuyện gì. Tôi kể rằng’ Mình là con gái một linh mục nhưng do bị cướp, cả đoàn còn mỗi mình sống sót.Nhờ trời mưa to đã thoát khỏi được chúng và chạy đến đây” Mọi người trong làng ai cũng rơm rớm nước mắt như thông cảm cho tôi. Mọi người đưa tôi đến gặp trưởng làng và kể rõ sự tình…Sau khi bàn bạc xong họ vui lòng để tôi lưu lại ngôi làng. Biết tôi là con gái của một linh mục, những con người đôn hậu ấy giao cho tôi công việc trông nom nhà thờ. Và ngay sáng hôm sau, mọi người trong làng rêu rao rằng gần đây có một chiếc xe ngựa bị lật, tất cả hành khách trong xe đã thiệt mạng, trong đó có mấy bị linh mục. Mọi người ai cũng ra vẻ tiếc nuối chỉ riêng tôi như mở cờ trong bụng vì biết rằng bây giờ mình sẽ đàng hoàng khoác lên mình một thân phận mới.Nhưng không biết cuộc sống của tôi ở ngôi làng nhỏ này sẽ ra sao.. Hãy đón đọc nhé…